1 năm học tiếng Anh ở lớp không bằng 3 tháng mẹ đồng hành cùng con.
Gần 1 năm thả cho con hoc TA chỉ ở trường, mình theo dõi nhận thấy phản xạ của con khá kém Thỉnh thoảng về nhà mẹ hỏi lại bài của teacher trên lớp, con đều không phản ứng lại, và gần như không bật âm ra được.
Nhận thấy vấn đề không ổn, nên mình đã tìm cách để thay đổi và phát triển ngôn ngữ cho con. Nhiều người bảo mình tạo áp lực cho con, mới bé tí đã bắt học này nọ nhưng thực tế không phải. Đã là học ngôn ngữ, phải có môi trường, và phải được tích lũy. Nếu mình không bắt đầu sớm cho con con sẽ bị thụt lùi, và bản thân mình thì không muốn điều đó xảy ra.
Mình bắt đầu lại từ việc mỗi ngày 5 đến 10 phút nói chuyện cùng con, nói với con ở các hoàn cảnh khác nhau như thể hai mẹ con trò chuyện hàng ngày bằng Tiếng Việt, lúc ngủ dậy, lúc đánh răng, trên đường đi học, lúc đi siêu thị, lúc ăn cơm,…Ban đầu chủ yếu mẹ tự nói, tự hỏi tự trả lời, để con nghe, thẩm thấu qua tiềm thức.
Sau đó sử dụng thêm tài liệu để tăng khả năng tương tác với con như video, flashcard, hay mindmap. Mình nhận thấy mindmap tăng vốn từ và nối từ thành câu của con rất tốt. Khi học về con cá heo, con không chỉ biết đến đấy là dophin, mà còn biết con cá heo biết bơi (dophin can swim), con cá heo sống ở dưới nước (dophin lives in the water). Mindmap có sự liên tưởng, kết nối sự vật sự việc với nhau giúp con kết nối kiến thức rất hiệu quả.
Muốn cho con có nền tảng tốt nên mình phải bắt đầu sớm và đồng hành cùng con. Cũng giống như việc, muốn hai tháng nữa có rau ăn thì phải trồng ngay từ bây giờ, chứ hai tháng nữa mới trồng thì phải bốn tháng nữa mới có rau ăn. Thế nên dủ bận đến mấy, mình cũng không quên nhiệm vụ mỗi ngày cần dành ra ít nhất 10 phút cho con.